Mùa hè vừa rồi mình dự buổi nói chuyện trong vòng một giờ của Jim Key về chủ đề « Sự mong chờ ». Jim thực sự là một diễn giả tài năng và năng động – và là quán quân thế giới năm 2003 về diễn thuyết. Jim kể về câu chuyện làm thế nào anh ấy hoàn thành cuộc thi diễn thuyết Toastmasters International trong vòng 3 năm. Để được dự thi diễn thuyết trình độ thế giới, trước tiên bạn phải giành giải tại cuộc thi ở mức câu lạc bộ, sau đó là cuộc thi quận, tỉnh, vùng, thành phố…mỗi một cuộc thi sau thì khó khăn hơn cuộc thi trước…kết quả là chỉ có được đặc quyền để có một khóa học để tranh đua với 8 quán quân trong một cuộc thi thế giới. Thi ở mức độ này đồng nghĩa với hàng trăm giờ luyện tập trước khi diễn thuyết một cách hoàn hảo trước 1500 khách mời.
Sau đó Jim giành vị trí thứ hai trong cuộc thi thế giới, anh ấy có được cảm hứng để lại tham dự năm sau đó. Và anh ấy lại đứng ở vị trí thứ hai. Nhưng lần này anh ấy bị nhồi máu cơ tim. Anh ấy không biết liệu anh ấy có dự thi lần nữa. Nhưng anh ấy đã quay trở lại và thi tiếp và năm 2003 anh ấy đã giành vị trí quán quân. Vì vậy Jim nói về hy vọng và sự bền bỉ.
Ý tưởng chính mà mình học được từ bài diễn thuyết của Jim là « Bạn hy vọng điều gì ? » Nếu bạn muốn có được kết quả trong một lĩnh vực nào đó, bạn phải nâng cao trình độ của bạn trong lĩnh vực đó và hy vọng nhiều hơn, thậm chí nó có nghĩa là bạn phải tự đòi hỏi bản thân nhiều hơn những gì bạn nghĩ hiện tại là có thể. Cuộc sống có thể đã là một gắng nặng cho bạn nhưng như Jim đã nói, bạn vẫn có thể đấu tranh với bản thân để cho đi nhiều hơn những gì người khác chờ đợi ở bạn. Thậm chí khi người khác chỉ hy vọng ở một mức độ hiệu quả hay tốt bụng hay rộng lượng hay sự cam kết từ bạn, bạn vẫn có thể vạch giới hạn cao hơn. Bạn không thể chờ người khác vạch giới hạn đó cho bạn. Câu hỏi ở đây không là « Điều gì mà gia đình bạn hy vọng ở bạn ? » hay « Điều gì sếp bạn mong đợi ? ». Mà là « ĐIỀU GÌ BẠN MONG ĐỢI ? »