Một giá trí dường như cản trở rất nhiều người hoàn thành mục tiêu lớn là sự cần thiết được đảm bảo an toàn. An toàn là cảm giác chắc chắn rằng mọi thứ đều tốt và tất cả những nhu cầu cơ bản đều được cung cấp. Nhìn bề ngoài điều này không có gì là sai. Thật là tốt khi cảm thấy an toàn. Abraham Maslow đưa ra một danh sách những nhu cầu cần thiết của con người. Nếu chúng ta không cảm thấy an toàn, chúng ta không thể đi tới mức cao hơn về tình yêu và sự tự đổi mới bản thân. Nếu chúng ta không chắc chắn có thể trả nợ vào cuối tháng, làm thế nào chúng ta có thể đi xa hơn với những giấc mơ lớn ? Bạn cần được cảm thấy an toàn trước tiên, đúng không ?
Vậy thì những nhà triệu phú tự thân làm gì khi họ phá sản hay ngập trong nợ nần ? Làm thế nào mà nhiều người có thể khởi động một công việc kinh doanh trong khi phá sản, không có bất kỳ đồng lương và không đảm bảo họ sẽ thành công hay không ? Liệu có phải những nhà doanh nhân mạo hiểm có ít nhu cầu an toàn hơn ? Nếu bạn đọc tiểu sử của những người thành công, bạn sẽ nhìn thấy một điều chung – nhìn từ bên ngoài, hầu hết những người này không ở trong tình trạng an toàn khi họ bắt đầu với giấc mơ của họ. Tony Robbins rửa bát trong bồn tắm vì căn hộ chật chội của ông ấy không có bếp. Brian Tracy là một người công nhân. Og Mandino là một kẻ nghiện ngập không nhà cửa muốn vào thư viện chỉ để được sưởi ấm. Babe Ruth bắt đầu cuộc sống ở trại trẻ mồ côi. Trong khi một số người bắt đầu với rất nhiều thuận lợi, phần lớn thì không.
Trong khi đó, làm thế nào những người khác dường như an toàn tài chính lại sợ hành động ? Những người có tiền trong ngân hàng, có ngôi nhà đẹp và có lương hàng tháng vẫn không cảm thấy an toàn. Trong khi đó những người với điểm bắt đầu tồi hơn vượt qua họ. Tại sao ?
Lý do không phải người này cần an toàn hơn người kia. Mình nghĩ rằng tất cả mọi người đều cần cảm thấy an toàn. Cái khác biệt, tuy nhiên, là cách suy nghĩ về an toàn nội tại trong khi những người khác định nghĩa an toàn ngoại tại.
Ví dụ, những người không thể hành động sẽ coi an toàn giống như có X đô la trong tài khoản ngân hàng, một ngôi nhà đã được trả hết nợ, một công việc ổn định được trả lương hàng tháng, một quan hệ tốt với ông chủ, một ô tô chạy tốt…Tất cả những thứ an toàn đó là ngoại tại. Nếu những điều kiện vật chất ngoại tại ổn định thì người đó cảm thấy an toàn. Nhưng nếu những thứ đó bị đe dọa, như là mất công việc thì người đó cảm thấy không an toàn. Người này sẽ dành rất nhiều thời gian vào việc đấu tranh để có được những nhân tố ngoại tại đó.
Nhưng những doanh nhân dám hành động định nghĩa an toàn từ những nhân tố nội tại. An toàn đến từ sự tự tin vào bản thân – vào khả năng nghĩ và hành động. Khi bạn càng có khả năng hành dộng, bạn đang an toàn. Với cách suy nghĩ này bạn có thể không nhà cửa và vẫn cảm thấy an toàn. Tại sao ? Bởi vì bạn vẫn có khả năng suy nghĩ và hành động – tình trạng không nhà cửa của bạn chỉ là tạm thời. Nó không đe dọa sự an toàn của bạn. Vì vậy thậm chí bạn có thể ở trong tình trạng không ổn định tài chính, ngoại cảnh không đe dọa sự an toàn của bạn. Sự an toàn của bạn được đảm bảo. Nó không thể bị dìm tắt bởi các sự kiện bên ngoài.
Bây giờ khi đến lúc phải hành động, bạn có thể nhìn thấy tại sao một số người sợ trong khi những người khác luôn tiên phong hành động. Tương ứng với sự xắp xếp những nhu cầu của Maslow, an toàn là nhu cầu cơ bản hơn là sự tự làm mới bản thân. Điều này có nghĩa là bạn không thể đặt ra và hoàn thành những mục tiêu lớn nếu bạn không cảm thấy an toàn. An toàn phải đến trước tiên.
Vì vậy hầu hết mọi người sẽ không hành động với khi không có đủ nguồn lực để thỏa mãn định nghĩa ngoại tại về an toàn, những người định nghĩa an toàn theo cách này sẽ không thể hành động để đi xa hơn với giấc mơ của họ cho tới khi những nhân tố bên ngoài được đảm bảo. Họ sẽ chờ đợi và chờ đợi cho đến khi có đủ tiền để cảm thấy an toàn, và chỉ sau khi điều này xảy ra thì họ mới có thể đi xa hơn với giấc mơ của họ. Trong hầu hết trường hợp, điều này không bao giờ xảy ra – những người này sẽ chết trước khi học cảm thấy thỏa mãn tất cả những nhân tố ngoại cảnh. Nếu họ đấu tranh để nhận được đủ các nguồn lực để theo đuối giấc mơ của họ và khi sự an toàn lại bị đe dọa (ví dụ họ mất quá nhiều tiền), thì sau đó đó họ lại dừng mơ ước và tái thiết lập lại sự an toàn ngoại cảnh. Đây là một cách không hiệu quả để theo đuổi giấc mơ của bạn. Trong hầu hết các trường hợp bạn không thể thực hiện được. Bạn sẽ tốn cả cuộc đời bạn để theo đuổi sự an toàn thay vì tự thay đổi bản thân. Và thật buồn, điều này là điều mà hầu hết mọi người thường làm.
Bây giờ hãy xem xét những người định nghĩa an toàn trong nội tại. Tất cả những gì bạn cần là cảm thấy an toàn khi hành động. Bạn không cần phải có những môi trường ngoại cảnh để cảm thấy an toàn. Bạn đã an toàn vì bạn tin tưởng vào chính bạn. Vì vậy bạn có thể hành động để thay đổi bản thân và bạn có thể vẫn ở đó. Bạn có thể tiếp tục thực hiện giấc mơ của bạn không ngừng nghỉ. Không sự cần thiết phải thỏa mãn những nhu cầu ngoại tại để an toàn.
Nếu bạn định nghĩa an toàn là những nhân tố ngoại tại, bạn sẽ luôn là nạn nhân của các nhân tố bên ngoài sự kiểm soát của bạn. Ngược lại điểm kiểm soát nội tại thì có sức mạnh ghê gớm. Nếu bạn định nghĩa an toàn nội tại, bạn sẽ luôn luôn có những gì bạn cần mà không phụ thuộc vào những gì xảy ra ngoài sự kiểm soát của bạn. Và vì vậy bạn luôn hành động để thực hiện giấc mơ của bạn bất chấp điều gì xảy ra.
Vì vậy làm thế nào bạn có thể chuyển từ nhóm này sang nhóm kia ? Không có gì khác ngoài sự lựa chọn. Giống như bạn chọn lựa an toàn ngoại tại, bạn có thể chọn lựa sự đối lập. Bạn có thể chọn lựa những nhân tố bên ngoài để xác định bạn là ai và những gì bạn có thể làm (điều mà phần lớn mọi người làm). Hoặc bạn có thể thay thế những quan điểm nội tại.
Tìn rằng bạn có thể điều khiển mọi thứ đến với bạn là một sự chọn lựa. Bạn không phải học điều này. Bạn không cần phải có những phê chuẩn bên ngoài để cho phép thực hiện giấc mơ của bạn. Bạn không cần thế giới bên ngoài nó với bạn rằng « OK, bạn cuối cùng đã có những nhu cầu an toàn cơ bản. Bạn bây giờ có thể thực hiện giấc mơ nếu bạn tiếp tục duy trì mức độ hiện tại của bạn về an toàn ngoại tại ».
Đúng vậy, điều này thì thực sự đơn giản và dường như cũng rất ngớ ngẩn. Không có quy luật vật lý nào nói rằng bạn phải có tất cả những nhu cầu an toàn ngoại cảnh thất thường trước khi bạn thực hiện giấc mơ của bạn. Bạn có thể khởi đầu với việc phá sản và nợ nần và không có nguồn thu nhập ổn định mà vẫn tiếp tục theo đuổi giấc mơ của bạn. Những người làm được điều này sẽ luôn đi đến thành công.
Nếu bạn định nghĩa an toàn là nhân tố nội tại (và bạn hoàn toàn tự do chọn lựa điều này), rất nhiều điều cản trở ngăn cản bạn sẽ biến mất. Trong khi bạn nên quan tâm đến khả năng như phá sản, hầu hết mọi người coi đó là một trở ngại và trở nên sợ hãi chúng.
Tiền là một nguồn quan trọng cẩn được đảm bảo. Nhưng thời gian còn quan trọng hơn. Khi bạn mất thời gian, thì bạn thực sự mất nó. Nhưng điều gì xảy ra khi bạn mất tiền ? Bạn có biết rằng bạn có thể mất tiền mà vẫn tiếp tục hành động ? Mất tiền không có nghĩa là bạn phải ngừng sống và không có nghĩa là bạn phải ngừng mơ ước. Bạn không chết một cách tự động khi bạn mất tiền. Cuộc chơi không dừng lại đột ngột ở đó.
Những nhà tỷ phú tự lập phá sản hay gần như phá sản trung bình 3.2 lần trước khi họ kiếm được triệu đô đầu tiên của họ. Chúng ta không phủ nhận những hậu quả khi phá sản và bạn có thể cần phải thắt chặt cuộc sống trong một khoảng thời gian, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phải dừng lại. Mất tiền là một sự cản trở tưởng tượng. Với những người coi an toàn bằng những nhân tố ngoại tại, mất tiền là một sự đe dọa cá nhân rất lớn, điều họ cần tránh bằng mọi giá. Nhưng với những người định nghĩa an toàn là nội tại, mất tiền chỉ là một tình trạng tạm thời. Donald Trump đã trải qua các kinh nghiệm này cũng như Walt Disney, Abraham Lincon và rất nhiều người khác người đã đạt được giấc mơ của họ với tất cả sự bền bỉ.
Không quan trọng nơi mà bạn bắt đầu…dù bạn là người làm công ăn lương, hay một nhà doanh nghiệp, dù bạn có rất nhiều tiền hay phá sản và ngập trong nợ nần. Thời gian thì quan trọng hơn rất nhiều tiền bạc. Bạn có thể đối phó với việc mất tất cả tiền bạc của bạn trong việc theo đuổi mục tiêu. Bạn có thể phá sản đi phá sản lại mà vẫn tiếp bước. Nhưng bạn không thể đối phó với việc mất thời gian. Tiền có thể lấy lại được. Thời gian thì không. Thạm chí khi bạn không có đồng nào, bạn vẫn có thể suy nghĩ và hành động. Nhưng nếu bạn mất thời gian – thì đó là cuộc chơi kết thúc. Mỗi ngày cuộc sống của bạn qua đi là một ngày bạn mất nó, không bao giờ quay trở lại. Nếu bạn đang đấu tranh với chính bản thân về sự an toàn ngoại tại, bạn đang phung phí cuộc sống của bạn. Nếu bạn không dành thời gian của bạn mỗi ngày vào việc thực hiện giấc mơ của bạn – ngày hôm nay, ngay lúc này – thì bạn sẽ chỉ đếm những ngày còn lại cho đến chết. Sự an toàn từ bên ngoài sẽ không bao giờ đến với bạn. Những nhân tố bên ngoài sẽ không bao giờ ở đây. Nếu bạn chờ đợi cho sự an toàn ngoại cảnh, bạn sẽ chờ đợi cho đến chết. Và trong thời gian đó, bạn đang quên mình đang sống.
Vì vậy bạn đang đợi cái gì ? An toàn ngoại cảnh là một ảo tưởng. Helen Keller nói « An toàn hoàn toàn là mê tín. Nó không tồn tại trong tự nhiên, với trẻ con hay người trưởng thành. Tránh mạo hiểm thì không an toàn hơn là đối mặt với nó. Cuộc sống hoặc là những cuộc phưu lưu táo bạo, hoặc không là gì cả. » Vì vậy cái gì là cho bạn ? Bạn chọn các cuộc phưu lưu mạo hiểm hay không chọn gì cả ?