Một cách tốt để vượt qua nỗi sợ hãi là rèn luyện xóa bỏ nỗi sợ hãi.
Hãy xem xét nỗi sợ hãi của hầu hết mọi người – diễn thuyết trước công chúng. DIễn thuyết trước công chúng có nhiều hình thái – viết và tổ chức bài nói chuyện, thể hiện bài nói chuyện với sự tự tin, sự phong phú ngôn từ, âm điệu giọng nói, cử chỉ, ngôn ngữ cơ thể, tiếp xúc bằng mắt, hoàn thành mục tiêu bài diễn thuyết, kết nối với khán giả, thích ứng với phản ứng của khán giả… Nếu bạn không có những kiến thức cụ thể về làm thế nào để thực hiện những điều này, thì bạn không chắc chắn về bản thân và cảm thấy quá tải, và nỗi sợ hãi là một phản ứng tự nhiên.
Xem bất cứ diễn viên chuyên nghiệp nào và mọi thứ họ làm dường như rất tự nhiên – họ nhập thành vai diễn của họ. Nhưng những gì bạn không nhìn thấy là tất cả những bước đi mà một đứa trẻ khôn khéo đã thực hiện trong nhiều năm để có thể đi được thành thạo. Một lý do mà mọi người có thể tự tin thay vì sợ hãi trước ống kính hay trên bục biểu diễn là nó cần thời gian để học chính xác cái cần làm.
Nếu bạn từng bước phát triển kỹ năng của bạn bằng việc học từ người khác, người đã phá vỡ những việc khó thành việc dễ dàng hơn, thì nỗi sợ hãi sẽ giảm đáng kể bởi vì bạn biết cái gì phải làm. Điều này là lý do vì sao các bài diễn thuyết thường bị gián đoạn tại tất cả các buổi họp Toastmasters. Thời gian đầu, bạn chắc chắn sẽ không phản ứng tốt. Nhưng khi bạn đối mặt với điều này liên tục theo thời gian, bạn chắc chắn trở nên thoải mái với nó, vì vậy bạn đột nhiên tìm được cách đối mặt với những tình huống bị gián đoạn không mong muốn, bạn có thể loại bỏ bớt căng thẳng bởi vì bạn biết làm thể nào để xử trí chúng.
Mình có một kinh nghiệm tương tự khi thực hành võ thuật trong nhiều năm. Khi bạn tự giáo dục và luyện tập để biết làm thế nào để xử lý một người tấn công bạn, bạn trở lên ít sợ bị tấn công. Mình nhớ một trong những sinh viên ở trường bị tấn công bởi cá sấu khi anh ấy chỉ là đai xanh, và anh ta đã sử dụng những gì anh ta học để né tránh được nó mà không bị thương. Có rất nhiều người đai đen tại trường không có bất kỳ nỗi sợ hãi bị tấn công bởi vì họ biết phản ứng của họ sẽ giúp họ đối phó với tình huống – họ thường lo lắng hơn về việc làm ai đó bị thương không cố ý. Cơ thể của họ biết hành động như thế nào là tốt. Khi đến thời điểm mình đạt được đai đỏ, mình bắt đầu cảm nhận được điều này, đặc biệt mình muốn ai đó tấn công mình chỉ để xem cơ thể mình sẽ phản ứng ra sao từ mọi điều kiện. Khi bạn biết làm cái gì, bạn không chỉ ngừng sợ hãi – bạn bắt đầu chào đón nỗi sợ hãi. Mình không muốn nói rằng tấn công người khác là một ý tưởng hay. Mình chỉ muốn nói rằng rèn luyện là sức mạnh để phá hủy nỗi sợ hãi. Không hiểu biết nuôi dưỡng nỗi sợ hãi; kiến thức xóa bỏ nó.
Bạn không sợ những gì mà bạn hiểu biết về nó, vì vậy cách tốt để chế ngự nỗi sợ hãi là thực hiện cam kết học và làm chủ bất cứ những gì bạn sợ. Cách này bạn sẽ kiểm soát nỗi sợ hãi của bạn bởi việc đối mặt với nó. Nếu bạn sợ nói chuyện trước công chúng, học cách nói chuyện trước công chúng.
Bài viết này được dịch từ blog của Steve Pavlina. Từ « mình » trong bài viết này là Steve Pavlina