Nếu bạn không hài lòng với cuộc sống hiện tại và bạn vẫn tiếp tục với những thói quen bạn đang làm, thì bạn sẽ vẫn không hài lòng về bạn trong năm tới và thậm chí còn cảm thấy tồi tệ hơn.
Có rất nhiều thói quen có thể cho bạn cảm giác thỏa mãn lúc này nhưng chúng không có ảnh hưởng tích cực về lâu dài. Đó chỉ đơn thuần là sự thỏa mãn và trốn tránh tạm thời. Những thói quen này có xu hướng tự động tự duy trì, nhưng khi bạn trở nên nhận thức và có lý trí, bạn sẽ khám phá ra sự quan trọng của việc thay những thói quen thiển cận này bằng những thói quen tốt hơn.
Khi mình 20 tuổi mình giành rất nhiều thời gian (18 tiếng) mỗi ngày để chơi game, đó là một thói quen mình thích những không sản sinh ra bất cứ ảnh hưởng tích cực nào về lâu dài (ngoại trừ trở thành một người chơi game giỏi hơn). Bằng việc thay thế nói quen với việc đọc và viết, mình chơi ít game hơn những đọc hơn nghìn cuốn sách và viết hơn nghìn bài viết và một cuốn sách. Mình cảm thấy tốt về sự đánh đổi đó.
Nghĩ một cách cẩn thận về ảnh hưởng lâu dài của thói quen hiện tại của bạn. Thói quen của bạn sẽ đưa bạn đi trên con đường hoặc tăng sự thỏa mãn hoặc tăng sự bất mãn.
Chỉ một sự thay đổi nhỏ hôm nay có thể tạo nên sự khác biệt lớn trong 10 hay 20 năm tới. 20 năm dường như thật dài, nhưng những năm này dù sao cũng đi qua và một ngày nào đó bạn sẽ nhìn lại bản thân bạn ngày hôm nay, có thể với sự đánh giá cao sự hiểu biết của bạn…hay chán ghét cách nhìn thiển cận của bạn.
Mình thường nhìn lại quyết định mình đã thực hiện vào những năm 20 tuổi và cảm thấy tốt khi mình suy nghĩ nhiều vào làm thế nào những quyết định này ảnh hưởng đến bản thân mình và người khác trên con đường đi đó. Mình hy vọng khi mình 60 tuổi mình cũng có sự đánh giá tốt tương tự những suy nghĩ cẩn thận mình thực hiện khi mình 40 tuổi.
Tưởng tượng tương lai của bạn trong 20 năm tới khi nhìn lại những thói quen của bạn ngày hôm nay, nhìn vào những kinh nghiệm bạn có sau hai thập kỷ của ảnh hưởng cộng dồn từ những thói quen này.
Bài viết này được dịch từ bài viết «Habits and the Long View» trên blog của Steve Pavlina. Từ « mình » trong bài viết này là Steve Pavlina